Cái nắm tay ‘giá’ 800km

Từ dạo thấy Bạn “có vẻ” mở lòng với tôi hơn một chút, lòng vui sướng lâng lâng, nhưng mà bản tánh con người tham lam, tôi còn muốn nhiều hơn vậy nữa, muốn cầm tay Bạn đi trên từng con phố, khi mình xem phim trên sân thượng lộng gió, hay khi đi cùng nhau qua những ngõ ngách Sài Gòn trên chiếc WaveS được đổ đầy “nhiên liệu” là những tiếng cười khúc khích, giòn tan của Bạn.

Continue reading “Cái nắm tay ‘giá’ 800km”

Anh ngủ chưa hen?

Ai nói tôi già rồi, khó tính, lẩm cẩm lắm rồi, chớ thấy lúc ở với người “lạnh lùng” như Bạn, tôi vẫn tí ta tí tởn như con nít, thiệt là vui. Và đứa con nít này đang nôn nóng, hồi hộp lắm luôn, vì độ 20 mấy tiếng nữa là được đi chơi với Bạn rồi.

Continue reading “Anh ngủ chưa hen?”

Mình #BeginAgain, há?

Tính tới tính lui, cũng đã là lần thứ 5 xem lại bộ film này một cách trọn vẹn. Ừ thì là một bộ phim kinh điển á, nhất là với một đứa nghiện mấy giai điệu ballad nhẹ nhàng đầy tình cảm, nhưng cái lý do mình thích xem lại này là mỗi lần xem là một cảm giác khác.

Continue reading “Mình #BeginAgain, há?”

It’s the right person!

Little do you know,
That every decision and route,
Was meant to be, was meant to happen,
They said: “Everything Happens For A Reason”
I wish that reason is to find you, and be found by you.

Đọc tiếp!

Những loài hoa chẳng biết gọi tên

Chạy xe trên con đường Điện Biên Phủ, khúc từ vòng xoay Xô Viết đến cầu Thị Nghè, tôi bỗng thấy dăm ba cây cao trên đường đã lác đác nở hoa. Ừ thật ra thì trước nay chắc nó cũng đã nở rồi, chỉ là một ngày rảnh rỗi ngước lên nhìn nên mới chú ý.

Đọc tiếp!

‘Đào hờ’

Hôm nọ có gặp lại anh trai 1987 yêu quý làm cùng công ty cũ.

Chào hỏi nhau vài ba câu sơ sài, anh cũng nói mình dạo này có vẻ “mi nhon”. Rồi thì cũng tóm tắt vài câu chuyện gần đây của bản thân, cha nội vỗ đùi chan chát rồi nói mình nghe điều không-thể-chấp-nhận-được sau, nhưng ở một khía cạnh nào đó, cũng “có vẻ” hợp lý.

Đọc tiếp!

Website Powered by WordPress.com.

Up ↑

%d bloggers like this: